4 năm trước tôi quen và yêu anh. Ở cái tuổi ngoài 30, tôi còn ít sự chọn lựa hạnh phúc cho riêng mình, cấp yêu và mong một cái kết tốt đẹp. Thế nhưng mọi việc diễn ra không được như tôi muốn, vì tình cảnh và nhiều vấn đề khiến chúng tôi không đến được với nhau. Sau nhiều mối tình không đi đến đâu tôi không dám nghĩ đến hạnh phúc riêng của mình nữa, chỉ khao khát có một đứa con để thỏa mơ ước được làm mẹ.
Tôi đã có con với anh, không cưới xin, không danh phận. Nói thêm là trước khi quyết định làm mẹ độc thân tôi đã xin phép mẹ, mẹ đồng ý. Có vẻ như thời khắc đó bà cảm thông và hiểu cho cảnh ngộ của tôi. Tôi sinh con và sống ở nhà bố mẹ mình cho đến khi con được một tuổi thì ba má đuổi tôi ra khỏi nhà vì nhiều miệng thế từng lớp, cũng như cuộc sống chung có nhiều mâu thuẫn. Khó khăn cơ cực đến đâu tôi cũng chịu được nhưng nghĩ đến con, ngắm nhìn nó ngây thơ chưa hiểu gì tôi như hoá điên vì thương con, xót con. Tôi tự dằn vặt bản thân đã không cho con một gia đình hoàn hảo. Dù thương con, chăm con tốt nhất có thể nhưng nó vẫn là một đứa trẻ có tình cảnh khuyết thiếu.
Từ một người năng động, trẻ trung, tôi biến thành bà già với đầu tóc bạc trắng, da sạm đen, ngày đêm tôi thương con rồi nghĩ suy đến sinh bệnh. Tôi khuyên các bạn trước khi quyết định làm mẹ độc thân hãy nghĩ cho đứa bé, hãy cho con một cuộc sống đầy đủ tình cảm gia đình, cái đó quan yếu hơn rất nhiều vật chất bạn mang lại cho bé.
Nguyệt
Độc giả gọi điện tâm tư với biên tập viên theo số 02873008899 - máy lẻ 4529 (trong giờ hành chính). Các san sớt của bạn sẽ được đăng tải trên thi bằng lái a1 tâm can.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét